Vẽ tranh

Chương 66



Phần 66

Ngồi nghỉ kế bên con mén tưng được 1 lúc thì sinh khí Cương cũng hồi phục phần nào. Đầu Tuyền đang dựa vào vai anh, sát ở cổ. Cương nhìn xuống là thấy chóp mũi… và 2 cái chóp tròn tròn, bự bự ở ngực em, đang độn cái áo thun trắng tay dài lên. Cương tiện tay, thò lên 2 cái chóp bự đó mà sờ nhẹ cái. Tuyền “ứm…” cái rồi rút 2 vai lại, xong nói nhỏ:

“Chòng… kỳ quá à…”

1 tay Tuyền bấu vào đùi Cương, tay kia vịnh hờ lên bàn tay Cương đang xoa nhẹ 2 chóp ở ngực em. Lớp vải áo ướt mồ hôi như mới tắm, làm nó hít vào da ngực em. Cương ấn nhẹ mấy cái vào ngực em… thấy nó đàn hồi ra. Em nó:

“Á… Nhột… Chòng kỳ quó ò… Nhà có người mà…”

Em vừa nói, vừa chu mỏ mà nhìn mặt Cương với vẻ như bị ức hiếp. Cương la:

“Người đó ngủ rồi… Làm ở đây nha… Hm hm…”

Tuyền úp mặt vô ngực Cương, người uốn éo và ưỡn thêm ngực ra:

“Hực hực hực… Ghét chòng quá à…”

Cảm giác tay mình đang mân mê nhẹ bầu ngực căn tròn bự của em nó, mà em nó lại ngồi như cam chịu… Cương càng bị kích thích mà dần xoa ấn mạnh hơn. Cặp ngực liên tục bị mấy ngón tay Cương ép vô, thả ra. Cương bắt đầu xoa xuống phần bụng mềm mềm của Tuyền, rồi lại vuốt lên phía 2 bầu ngực. Tuyền ngửa đầu ra sau vai Cương mà mắt lim dim, miệng há ra thở mạnh, rồi quay mặt qua mút nhẹ lên cổ Cương. Anh thấy nhột nhưng vẫn để yên cho em nó làm gì làm. 1 tay Tuyền vuốt trên đùi Cương chầm chậm, lâu lâu cố tình chạn cạnh bàn tay vào cục u cứng ngắc giữa háng Cương. Thằng ku hơi tê tê mà khoái chí, dài ra và càng cứng hơn trước nữa. Cương hết kìm nén thêm được nữa, anh từ từ vòng 1 tay từ sau lưng… ra trước người Tuyền, bợ 2 bàn tay bên dưới ngực em, rồi đẩy 2 túi sữa đó lên… đột ngột vuốt bàn tay lên và thả ra. 2 túi sữa rớt xuống rồi tưng tưng vì trọng lực. Tuyền “Ah…” nhẹ lên một tiếng rồi:

“Chòng làm gì dạ…” – nói với giọng nhõng nhẽo.

Cương: “Thả rớt xuống… Tưng tưng thích quá à…”

Tuyền bặm môi, ôm 1 tay lên ngực rồi la:

“Chòng… kỳ quá à… Hực hực hực…”

Cương lại tiếp tục làm động tác “ép – thả” 2 túi sữa cho nó tưng tưng, sóng sánh để nhìn mà nứng. Tuyền như muốn ngưng hành động nghịch ngực đó lại, ẻm quay người vuông góc với Cương, gác 2 đùi lên đùi Cương. 1 tay ẻm vòng qua cổ anh, tay kia luồng hẳn vào trong áo mà xoa lên mấy múi cơ bụng của anh. Lúc này, 1 má ngực ẻm đã ép và sườn Cương làm anh không chơi trò “thả ti” được nữa… Cương mới ghét em nó như kẻ thù, liền luồng tay vào trong áo em mà tháo chốt áo ngực sau lưng. Em ưỡn ngực lên là bộ ngực trượt ngang ngực Cương… mềm mềm, đàn hồi mà phê não muốn chết.

Khi khóa ngực vừa bị Cương mở bung ra, Tuyền “AH…” cái để phản ứng lại. Cương vẫn để yên cái áo thun bó sát trên người em, nhưng 1 tay xoa lưng, một tay luồng hẳn vào trong mà bóp nắn, mân mê bộ ngực trơn ướt của Tuyền vì vẫn còn chút mồ hôi. 2 ti em cứng lên từ hồi nào, ngón tay Cương vừa ấn, vừa xoa vào 2 cái núm đó. Tuyền thở “HỜ… hờ… hờ…” ra tiếng gió. Em siết vào gáy Cương mạnh hơn, tay kia sờ cơ bụng, và lòn vài ngón vào trong quần, cố tình đụng vào đầu thằng ku cứng khự. Cũng may là mấy móng tay em nó cũng ngắn, chứ dài dài kiểu mấy bà chủ nợ… chắc thằng ku thét gào mà cào não ông Cương ở trên trợn trắng cho biết.

Lát sau, khi 2 đứa “hờ hờ…” được chục bận, Cương dịch tay từ trên ngực… xuống dưới vùng tam giác của Tuyền. Nơi đó đang ụ lên 1 cục, mà khi xoa vào, Cương cảm nhận nó đàn hồi, cũng trơn ướt mồ hôi, và hình như những đầu chân lông nham nhám đang cào nhẹ vào lòng bàn tay anh. Tuyền “ứm ưm…” và mút mạnh vào cổ Cương chùn chụt như muốn hút máu anh, đương nhiên là máu trắng đục, chứ máu đỏ là thấy gúm. Xoa ở trên vùng tam giác 1 hồi, Cương cũng trượt ngón tay xuống tới khi chạm được hạt đậu nhạy cảm của con mén đáng ghét, làm 2 đùi láng mịn của em kẹp vào bàn tay của anh… Mới day vào đó được chả bao lâu, Tuyền đang uốn éo thân người thì vội vạch cả 2 lớp quần của Cương xuống, thằng ku khỏa thân, trần trụi mà hiện ra với cái miệng chảy dãi phát ớn. Mặt nó đỏ ké vì mắc cỡ hay sao á… làm cho Tuyền phải chụp cả lòng bàn tay em lên để che chắn cho nó. Con bé thật là tốt bụng… Cương hơi ưỡn hông lên khi thằng ku phản ứng lại, anh nói:

“Em muốn gì… mà ôm nó vậy…”

Tuyền vừa thở, vừa thì thào:

“Ôm ai… Chòng…”

Cương: “Thì… ôm thằng nhỏ nè…”

Tuyền: “Hm hm… Nó lạnh cứng nè… Ôm cho nó ấm ớ…”

Cương: “Hm hm… Nó còn lạnh đó… Phải… chui vô cái hang ấm ấm, chật chật của em… mới hết lạnh ơ…”

Tuyền: “Hựm hựm… Chòng… biến thái quá à…”

Em nó dùng những lời lẽ đáng ghét… để miệt thị bản mặt mốc của Cương như một thằng không phải con người vậy. Tuyền chửi anh xong… ẻm liền kêu:

“Cởi… em ra đi…”

Cương cắn răng… không… nhăn răng như cười vậy, rồi dùng một tay mà níu vào mép quần Tuyền, vạch xuống. Em nó cũng chống cự kịch liệt bằng cách nhổm mông lên làm cho Cương thừa cơ mà tuột phăng cái quần khỏi người em. Chả thèm để ý nay em nó mặt lót màu gì, ra sao… chỉ biết bây giờ là nguyên khe bướm lộ ra trên cái mu mũm mĩm thấy mà ghét. Cương hỏi:

“Cái khe này… để làm gì dạ…” – vừa nói vừa miết vào đó.

Tuyền há miệng, ngửa mặt lên, rồi lim dim nhìn xuống tay Cương:

“Để… để chòng đâm vô ớ…”

Cương vừa miết cái khe ấm ướt đó, vừa hỏi:

“Đâm vô… sao em…”

Tuyền đang ngồi bên hông Cương, liền nhổm người dậy mà dạng 2 đùi, chống 2 đầu gối qua 2 bên hông anh. Em nó vòng 2 tay ra sau ót Cương cho mặt 2 đứa sát nhau… em nói:

“Chòng… tự đút vô đi… Hm hm…” – rồi ngoạm đôi môi mềm mại vào miệng Cương.

Tuyền lại nhả môi Cương ra, mắt lim dim, mà miệng hé ra nhìn khi 2 tay vịnh lên vai anh. Cái áo thun bó cộng với chiếc áo lót vẫn còn dính và phủ trên cơ thể ẩm ướt mồ hôi của em. Cương 1 tay cầm thằng ku cho nó chĩa về hướng con bướm đỏ hồng đang dập dờn ở trên. Tuyền vừa thở mạnh, vừa bặm môi mà từ từ hạ thân người xuống khi mắt vẫn nhìn vào Cương mà lim dim. Tới khi thằng ku chạm vào mép bướm, nhưng chưa kê được vào cái lỗ… Tuyền ưỡn hông tới lui làm cái khe hơi rít rít, ướt ướt cạ tới cạ lui lên chóp đầu thằng ku. Cương thấy hơi thốn thốn, nhưng thốn kiểu sướng sướng. Anh cũng hùa theo mà cầm thằng ku, rê tới rê lui dọc cái khe đó. 1 lúc sau, anh và em chợt dừng rê và rà lại, khi cảm giác đầu thằng ku đã đâm lún 1 ít vào cái lỗ chật chội của Tuyền. Em nó không kiềm chế được, mà thả người xuống cái ạch, 2 nhũ hoa tưng tưng. Thằng ku bị nuốt cái rụp vào trong bao tử của con bướm khát sữa đó. Tuyền hơi nhướn mày lên vì sung sướng. Cương há hốc mỏ ra vì bất ngờ.

Tay anh rút ra khỏi sự chèn ép của mông em và hạ bộ mình, đưa lên ôm vào bầu ngực tròn nẩy của Tuyền mà bắt đầu nắn bóp… Tuyền cũng nhổm mông lên, rồi lại hạ xuống để con bướm liên tục mút nhả thằng ku không thương xót. Thằng ku càng ngày càng trơn bóng vì chất dịch của 2 đứa… nó càng cứng và dài hơn. Mắt 2 đứa đều hướng xuống dưới mà nhìn con bum búm đang nhai, đang nuốt lấy con chim ku không biết bay, nhưng có thể làm cảm xúc 2 người lâng lâng tới tận trời xanh.

Cương hơi trợn mắt lên.

Anh bất ngờ lúc ngước mặt lên để nhìn vào bộ ngực tưng nẩy của em nó vì sự nhúng nhảy của Tuyền… thì bắt gặp bé Ý đang đứng ở phần chiếu nghỉ của cầu thang, mà nhìn vào 2 con pet nhỏ bé của anh chị đang ăn thịt lẫn nhau. Mặt Ý lộ vẻ sửng sốt thấy rõ. 2 mắt ẻm tròn xoe, miệng hơi hé ra, 1 tay che miệng, còn tay kia vẫn để hờ lên tay vịnh cầu thang. Ý vội nép người vô tới khi Cương chỉ còn thấy cái mặt và 1 chút mảng vai của em. Cương không những không ngưng lại, mà còn nghiêng đầu lại ngay ngực Tuyền, bợ tay dưới bầu vú và nâng lên để bú vào đó lia lịa như khát sữa mẹ.

“Cứng… cứng quá à…” – Tuyền chợt rên lên.

Đùi Tuyền càng banh rộng ra để ép sát cái mu bướm vào bụng Cương mà chà lên, cạ xuống từng nhịp. Hông em ưỡn ẹo tứ phía cho thằng ku chọc ngoáy đủ bề bên trong âm đạo mình. Cương bắt đầu để 1 tay còn lại ra sau mông em để phụ lực nâng lên cho em nhúng nhanh hơn nữa. Tiếng “chụt chụt” vì đầu ti Tuyền bị bú, “nhộp nhẹp” vì con bướm đang nhai xúc xích, và “ưm… ưm…” vì miệng em cảm nhận cơ sung sướng mà phát ra. Nhiêu đó sự dâm đãng, cộng thêm cảm giác có một cô bé khác đang núp né để coi 2 đứa hì hụt… càng làm Cương nứng bạo mà phát tính hiệu cho bầu tinh đòi phụt tinh dịch ra. Anh vừa thở, vừa nói nhỏ:

“Bắn… bắn em…”

Tuyền vừa nghe, em lại càng nhúng mạnh và nhanh hơn. Em còn la:

“HƠ… Hơ hơ… hơ hơ… Ra đi… anh…”

Em chuyển từ nhúng lên hạ xuống, thành trượt tới trượt lui và uốn éo qua lại khi con bướm đang ngậm sát môi mình vào gốc thằng ku. Cương cảm nhận rõ sự siết bóp của mép bướm, anh đành để mọi thứ “trôi theo cơn lũ”… Dòng tinh nóng bơm ra, phóng vào trong bao tử của con bướm khát sữa. Tuyền thở gấp, ngực em ưỡn tới ưỡn lui vào mặt Cương. Anh bèn ôm người Tuyền và gục mặt vào 1 bầu ngực của ẻm. Mắt anh nhìn được mé mé chỗ cầu thang… Ý đã không còn lấp ló ở đó nữa. Cương cũng thở lấy hơi, miệng bú nhẹ lên ti Tuyền và 2 tay vòng ra sau xoa bóp nhẹ 2 bờ mông ướt đẫm mồ hôi của em.

Không biết em nó đang làm gì, mà bộ ngực cứ lăn qua trượt lại mặt Cương. Anh nhìn lên, thấy em nó đang cúi xuống nhìn mặt mình mà bặm môi cười cười.

“Nhìn gì…” – ẻm thì thầm.

Cương bú vú thêm mấy ngụm nữa, rồi ngẩng mặt lên:

“Mặt thấy ghét nên nhìn… Hm hm…”

Tuyền vò vò đầu anh rồi:

“Ghét ghét… Hỏng ở chung nữa… hết ghét… đúng hông…”

Cương: “Ghét nhìu hơn… Hm hm…”

Tuyền “hứm…” cái, xong cúi xuống, cắn nhẹ vành tai Cương cái. Anh nhột nên hơi rụt cổ lại. Anh nói:

“Mốt anh rủ qua kia chơi… Chịu hông…”

Tuyền đột nhiên lại uốn ưỡn hông làm thằng ku ngoe nguẩy bên trong em.

“Chơi vầy hả… Vầy đó hả…” – Tuyền gằng giọng nói nhỏ bên tai Cương.

Cương: “Hm… Chơi đủ thứ… chứ làm gì có vầy… Hứm…”

Tuyền ngắt nhẹ vào gáy Cương rồi:

“Vầy nè… vầy nè… Hứm…”

Rồi em ngã người ra sau, nhìn chăm chăm vào mặt Cương như soi tờ tiền giả hay thật vậy. Cương sực nhớ một chuyện, rồi la:

“Ih chết… Anh quên gọi cho chị kia rồi…”

Tuyền nhướn mày, chu mỏ: “Chị nào…”

Cương: “Bạn chị Huyền dẫn đi coi nhà đó…”

Tuyền “oh…” cái. Cương kéo nhẹ người em nó mà đẩy qua 1 bên. Thằng ku vừa rút khỏi miệng bướm là gục xuống, nằm cắm đầu lên mặt ghế sofa. Cương thấy liền kêu:

“Ih ih… Nước nhiễu lên nệm… Khăn khăn…”

2 Đứa nhìn qua, ngó lại thì Tuyền chạy ngay tới chỗ bếp, xé 1 bụm khăn giấy rồi tính chạy lại chỗ ghế, nhưng Cương đã kịp chạy tới chỗ bếp gần em. Tuyền chụp bụm khăn lên thằng ku bóng nhẫy với vài vệt trắng đục. Ẻm Cười tủm tỉm làm Cương nói:

“Cười cười… Ghét… Của em chảy ra kìa… không lo…”

Tuyền như giờ mới nhận ra, em dúi bụm khăn vào thằng ku, rồi lướt lại chỗ nãy lấy khăn mà xé thêm 1 đống nữa để chậm vào khe bướm mình. Cương vừa lau cho mình xong, anh vội kéo quần lên và chỉnh trang lại. Sau đó lại chỗ ghế sofa mà vớ lấy quần của Tuyền, xong nắm tay, dắt em vô phòng. Tuyền vừa lẽo đẽo theo CƯơng, vừa bặm môi cười cười làm như có gì đó sung sướng lắm vậy. Đúng là con nhỏ tửng tưng…

2 Đứa vô phòng ẻm để rửa mặt, hứng gió máy lạnh chút xíu, vệ sinh này nọ rồi đi ra. Trời chiều nắng, đứng trong phòng em nó mà nhìn ra cửa sổ… Cương thấy hơi buồn buồn, tiếc tiếc vì giờ phải bỏ em nó lại 1 mình ở đây. Tuyền đứng kế bên mà ôm eo Cương, nhìn theo hướng của anh như cũng đang suy nghĩ gì đó.

“Mốt anh rủ qua kia chơi nghe…”

Tuyền chu mỏ ra: “Hơ… Đâu có qua hoài được mà qua… Nhà bạn chòng mờ…”

Cương: “Thì hồi đó anh với em cũng lâu lâu mới gặp mà, trước lúc ở ké phòng em đó…”

Tuyền: “Đó khác… giờ khác chứ bộ…”

Cương thật ra cũng có cảm giác như vậy. Nhưng đời đâu như thứ mình muốn. Anh an ủi:

Cương: “Kệ… Mấy bữa gặp lần được rồi… Đâu phải mấy chục ngày gặp lần đâu mà lo… Hưm…”

Tuyền vội ngước mặt lên, chỉ vô bản mặt Cương:

“Nhớ đó… Đi rồi đi lun… là tui giận luôn ớ…”

Cương chụp ngón tay em mà cắn nhẹ cái như đớp mồi:

“Giận rồi… em chơi với ông kia đúng hông…”

Tuyền nhướn mày lên:

“Ông nào…” – chợt nhớ ra mới: “Hơ… Bộ muốn em đi với ổng lắm hả… Hả…” – vừa nói vừa bặm môi.

Cương: “Thì ổng bạn trai em mà… Đúng hông… Bữa giờ em với ổng sao ròi…”

Tuyền né tránh bị Cương nhìn rồi:

“Sao là sao… Bình thường chứ có gì đâu…”

Cương: “Tưởng ổng giận em vụ hôm bữa chứ…”

Tuyền: “Hứm… Quan tâm chi… Cái đó em tự biết… Hổng cần nhắc…”

Cương: “Hm hm… Ghét… Thoi anh lên chào bé Ý cái, rồi đi qua kia xếp đồ… Lỡ lát mưa cái… hư cả đám…”

Tuyền: “Ưm…” – rồi bám vào eo Cương đi sau lưng như chơi “rồng rắn lên mây”.

Cương: “À… Lát ăn tiệc… Anh chừa đồ ăn đem qua cho nha…”

Tuyền đánh anh cái: “Hoi… Làm như người ta chết đói vậy… Mốt… chòng nấu cho em ăn là được òi… Hm hm hm…”

Cương: “Tưởng em uống sữa của anh là no rồi chớ… Hi hi hi…”

Tuyền lùi lại, đá bốp vào mông cha nội Cương dâm tặc. Xong kêu:

“Đi đi… Ghét… Hổng đi… em xích lại cho khỏi chạy giờ ớ…”

Cương sợ hãi trước sự hăm dọa của Tuyền, vội đi ra khỏi phòng. Em nó đứng ở dưới chờ Cương, anh vọt lên lầu gõ cửa phòng Ngọc.

“Cốc cốc cốc…”

Ý mở cửa ra, mặt em ngáo ngơ. Cương kêu:

“Giờ anh đi qua kia nha. Mốt có gì anh nhắn tin rồi qua thăm em…”

Ý vội lạch bạch chạy vô giường, lát chạy ra cầm điện thoại bấm rồi giơ lên:

“Anh nhớ thăm em đó… Không là em buồn lắm đó…”

Cương đọc xong, liền ôm em nó lòng. Hai đứa đang lãng mạc như vậy, tự dưng Cương hỏi:

“Nãy thấy anh vậy… thấy sao nè…”

Ý nhéo nhẹ Cương cái, rồi bấm:

“Anh quậy lắm nha… Mà không sao đâu… Em hiểu mà…” – mặt em nó hơi cười cười, tươi tươi giống như biết cái thói dâm của Cương là vậy rồi.

Cương nhắc lại:

“Nhớ đó… Ở nhà có gì thì kêu anh. Mà mốt bà chủ về, em ở đây chắc không sao đâu. Cứ nói mấy chị rồi mấy chị che chắn cho… nghe…”

Ý gật gật đầu, Cương ôm em nó chặt hơn. Chưa đi mà đã nhớ bé nó với mấy chị em rồi. Thôi đành chấp nhận. Phận thằng bóng mà…

Anh thả bé nó ra, cũng có nghĩ là tội Ý phải ở nhà 1 mình lủi thủi… nhưng nghĩ lại, chắc lúc nào cũng có chị này chị kia ở nhà với bé nó… nên cũng mừng chút chút, vậy đỡ cô đơn hơn. Còn kế hoạch may đồ mặc đạc gì với bé nó, thì để từ từ tính sau. Chưa gì hết mà cái bà chủ đã nhào vô phá đám rồi. Hận…

Cương đi xuống nhà, bày đặc đi lùi lùi ra chỗ cầu thang để ngắm Ý… mém chút nữa là hụt chân lăng cù nèo rồi. Lãng xẹc… Gặp Tuyền ở dưới… 2 đứa đi ra sân, dắt xe anh qua khỏi cửa ngoài. Cương nói:

“Mấy chị em ở nhà mạnh giỏi nghe… Có gì thì kêu anh… Ghét mặt này lắm nè…”

Tuyền: “Hớ…” – xong ngó qua ngó lại, hôn chụt vô môi Cương cái.

Anh tính bóp vào bầu ngực lồ lộ của em nó qua cái áo thun bó lắm… mà sợ mất mặt, mất quần em, nên đành từ bỏ ý định trong sáng của mình… Cương vặn ga, xe lao đi vùn vụt hơn 10km/h… cho mấy con kiến dưới đất hít khói. Cũng như mọi khi, anh chạy chậm cho tới khi hình ảnh em nó nhỏ dần, nhỏ dần trong gương chiếu hậu trên xe. Rồi cũng chạy về hướng nhà Lộc, chuẩn bị cho trận đấu kiếm… ả lộn… nấu đồ ăn.

Chương trước Chương tiếp
Loading...